|
"CON LO KHÔNG CÓ AI TÌM NUÔI CON, BỐ MẸ CON MẤT RỒI"
"Làm phụ hồ, con bưng gạch, trộn xi măng. Con để dành con đưa cho bà ngoại. Ước cho ngoại con hết bệnh." - Đó là câu trả lời cho câu hỏi "Ước mơ của con là gì?" của Nguyễn Nguyên Khôi, một cậu bé 7 tuổi.
Bố mẹ mất sớm, Khôi và chị gái ở cùng ông bà ngoại tại huyện Cờ Đỏ, thành phố Cần Thơ. Ở gia đình, ông Tròn (ông ngoại Khôi) là trụ cột chính với công việc thu mua đồng nát trên một chiếc ghe cũ. Tuy nhiên, vì sức khỏe không ổn định, nên "bữa cơm" của cả gia đình cũng ngày có ngày không.
Về Khôi, tuy chỉ vừa 7 tuổi, nhưng Khôi đã có thể làm rất nhiều việc phụ giúp ông bà. Em luôn canh cánh trong lòng một nỗi lo:
"Lo không có ai tìm nuôi con. Bố mẹ con mất rồi cô ơi."
Em giữ cho mình một ước mơ vừa thực tế, lại vô cùng ngây ngô rằng: "Làm phụ hồ, con bưng gạch, trộn xi măng. Con để dành con đưa cho bà ngoại. Ước cho ngoại con hết bệnh".
Có lẽ, Khôi vẫn chưa rõ ước mơ nghĩa là gì, với em, "làm phụ hồ" là một công việc gần gũi và giúp em có thể kiếm tiền phụ giúp gia đình. Song, Khôi cũng rất quyết tâm theo đuổi việc học, để lớn lên có thể chăm sóc cho ông bà. |
|