Không nỡ chia tay cô bạn gái bị trầm cảm

[Sao chép liên kết]
life_247 Đã xuất bản vào 2024-3-15 01:18:49 | Hiển thị tất cả các tầng |Chế độ đọc
life_247
2024-3-15 01:18:49 141 0 Nhìn thấy tất cả
Không nỡ chia tay cô bạn gái bị trầm cảm

Bạn gái có hai bằng đại học, giỏi tiếng Anh, trước đấy em từng đi làm ở công ty lớn và có thu nhập tốt.

Tôi và bạn gái cùng 28 tuổi, yêu nhau bốn năm kể từ thời điểm dịch Covid tới nay. Nếu vẫn đi làm, hẳn em đã có sự nghiệp rất rực rỡ. Tuy nhiên, em đã nghỉ việc vì bị căng thẳng kéo dài dẫn đến trầm cảm. Một năm trở lại đây, em chỉ loanh quanh ở nhà làm việc thời vụ như gia sư tiếng Anh cho vui, còn lại mua thuốc và điều trị bệnh bằng tiền tiết kiệm. Bạn gái chưa dùng gì nhiều đến tiền của tôi. Khi hai đứa đi chơi xa (cải thiện bệnh cho em), đôi lúc tôi là người trả tiền trọn gói.

Em ở cùng bố mẹ nên hàng tháng cũng không mất quá nhiều tiền cho chi phí sinh hoạt. Ngoài tôi ra, không ai biết em đang điều trị bệnh trầm cảm, bố mẹ chỉ nghĩ em đang làm việc tại nhà. Tôi nghĩ bệnh của em sẽ sớm khỏi nên suốt thời gian qua luôn ủng hộ em ở nhà nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng, sớm lấy lại phong độ. Nhiều lúc gặp áp lực với công việc, lại thêm cô bạn gái hay buồn bã, tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi nhưng vẫn phải cố gắng vượt qua để làm chỗ dựa tinh thần cho em. Tuy nhiên, bạn gái không định quay lại sự nghiệp cũ mà muốn ở nhà lập kênh youtube dạy tiếng Anh kiểu AI để kiếm tiền. Bạn gái đã kể với tôi dự định này từ lâu nhưng tôi không ủng hộ vì nhiều rủi ro. Em đã giấu tôi, bỏ ra 80 triệu đồng đầu tư mua máy tính, phần mềm AI.

Tiền tiết kiệm của em cũng không còn nhiều nữa trong khi hàng tháng vẫn mất tiền thuốc thang, trị liệu. Em đã làm việc đó được bốn tháng, kênh sập liên tục, chưa thu lại được đồng nào. Tôi đã hết lời khuyên bảo, động viên, nói em nên đi làm lại cho ổn định, nếu làm công ty quá mệt mỏi thì đi dạy tiếng Anh cũng được, còn làm youtuber chỉ nên coi như việc tay trái để kiếm thêm, bao giờ thu nhập vượt nghề chính thì ta đổi sang cũng chưa muộn. Thế nhưng bạn gái không nghe lời tôi và còn cho rằng tôi không hiểu em. Trong lúc cãi vã, tôi nhỡ miệng nói: "Không biết bao giờ em mới khỏi bệnh nữa, cứ thế này 5-10 năm chắc anh chết, anh bệnh theo em mất thôi". Từ hôm đó đến nay đã năm ngày, em không liên lạc hay gặp gỡ tôi.

Bốn năm qua, kể cả khi có bệnh em cũng chưa bao giờ giận dỗi hay im lặng như thế. Tôi rất lo sợ em sẽ làm gì đó dại dột, bản thân cũng mệt mỏi khi phải lo lắng quá nhiều điều. Tôi vẫn còn tình cảm với bạn gái nhưng cũng không biết phải làm sao cho đúng khi em luôn kéo tâm trạng và cảm xúc của tôi xuống. Tôi nửa muốn buông nửa không nỡ bỏ rơi em trong lúc này. Tôi định sẽ nói với bố mẹ em về bệnh trầm cảm của em trước, rồi dần dà ít xuất hiện hơn cho em đỡ sốc, chúng tôi có thể chia tay êm đẹp. Tôi làm vậy liệu có đúng không?

Quốc Thiên
  • bạn có thể quan tâm
Bạn cần đăng nhập trước khi có thể trả lời đăng nhập | Đăng ký ngay

Phiên bản quy tắc tính điểm này Danh sách trả lại

life_247 Bảo mật
Thành viên trung cấpThư riêng

Xem:141 | Trả lời:0

Chúng tôi đã tổng hợp tất cả thông tin cần thiết cho cuộc sống và du lịch tại Philippines
About US
Hợp tác quảng cáo
liên hệ chúng tôi
Tham gia cùng chúng tôi
Đề xuất trang web

Việc kinh doanh

dịch vụ khách hàng

Nhóm chính thức

Trang thông tin cộng đồng Việt Nam lớn nhất tại Philippines.
Trả lời nhanh Trở về đầu trang Danh sách trả lại