|
Vô tình yêu phải họ hàng xa
Một tuần đã trôi qua nhưng chúng tôi vẫn chưa có cách nào giải quyết, làm sao để thuyết phục bà nội tôi và mẹ em đây?
Tôi 29 tuổi, làm phó phòng một công ty có vốn FDI. Hai năm trước công ty có dự án mở rộng nhà máy nên đã tuyển thêm rất nhiều nhân sự, tôi được giao kèm cặp và hướng dẫn một nhóm trong số đó. Ngay những ngày đầu tôi đã rất ấn tượng em, một cô bé cao ráo, xinh đẹp, rất năng động và mạnh mẽ, thường xung phong đi công trường, công việc mà các bạn nữ thường rất ngại. Thấy em có nhiều ưu điểm và tiềm năng nên tôi chú trọng bồi dưỡng hơn, dần dà chúng tôi phát sinh tình cảm và yêu nhau lúc nào không hay.
Tuần trước, nhân chuyến công tác ra Hà Nội, do chỉ cách quê chừng 30 km nên tôi rủ em đi cùng để về thăm ông bà và bố mẹ luôn, em vui vẻ đồng ý. Em bảo có họ hàng bên ngoại ở đó nhưng từ bé đến giờ chỉ về chơi vài lần, không nhớ cụ thể. Tôi cũng chẳng hỏi gì thêm, còn trêu em là mình có tí đồng hương. Trước ngày về em bận rộn chuẩn bị rất nhiều món đặc sản địa phương, còn chuẩn bị quà cho ông bà, bố mẹ và em gái út tôi. Thực sự tôi rất hạnh phúc khi yêu em.
Sau khi công việc xong xuôi, chúng tôi cùng về quê, đến nơi cũng muộn, mọi người đã có mặt đông đủ. Cả gia đình ăn cơm rất vui vẻ, thấy trong nhà ai cũng rất ưng ý, tôi mừng thầm, nghĩ bước đầu như vậy là suôn sẻ. Mọi người còn nói chúng tôi tính chuyện cưới xin đi. Ăn tối xong, chúng tôi sang nhà ông bà nội cách đó chừng năm km, chưa kịp đi thì chú tôi đã chở ông bà sang vì nghe tin tôi dẫn bạn gái về. Bước vào nhà, tôi thấy em rất ngạc nhiên và ấp úng. Ông bà không nhận ra em nhưng em nhận ra người quen. Chẳng nhẽ ông bà tôi lại là họ hàng xa mà em từng nói?
Mọi người thấy vậy cứ hỏi dồn dập em, làm em càng bối rối. Một hồi bình tâm lại, em cũng rõ gia đình em. Ông bà tôi mới biết mẹ em có họ hàng với anh trai của bà nội tôi, xét về vai vế tôi là cháu họ của em. Hiện nay tinh thần chúng tôi rất căng thẳng, có hai luồng ý kiến. Bố mẹ và chú tôi nói là họ hàng không phải gần lắm, với lại là họ bên bà, không phải nội tộc nên không vấn đề gì. Bà nội tôi phản đối, nói như vậy là quá gần, sau này họ hàng không biết phải xưng hô thế nào, rồi làng xóm người ta cười.
Sáng hôm sau em đã gọi điện cho mẹ, nói rõ ngọn ngành, mong mẹ thương em, thương chúng tôi mà nói giúp, ai ngờ mẹ em còn phản đối mạnh mẽ hơn. Mọi người cho tôi lời khuyên, tôi phải làm sao đây?
Như Ngọc |
|