|
Vợ trách tôi không có tiền mua quà tặng cô ấy
Tôi có người anh hay đến nhà chơi, thấy gia đình không có nên hay cho nhiều đồ lặt vặt, cho vợ tôi nhiều son rồi mỹ phẩm.
Trước kia tôi và vợ rất yêu thương nhau, nâng niu, cho nhau từng thứ. Sau đó một thời gian, hai đứa về chung nhà cùng một con riêng của cô ấy. Tôi đi làm tháng 9 triệu đồng dùng đóng tiền nhà, tiền điện mất năm triệu đồng, tiền sữa cháo cho con riêng hai triệu đồng, còn lại hai triệu sống cả tháng trời. Trong khi cô ấy sống bừa phứa, không quan tâm đến tôi, chỉ trách móc tôi lúc không có tiền ngày này ngày kia tặng cô ấy.
Tôi có người anh hay đến nhà chơi, thấy gia đình không có nên hay cho nhiều đồ lặt vặt, cho vợ tôi nhiều son rồi mỹ phẩm. Tôi không thích điều đó nhưng nghĩ mình không mua được cho vợ thì nhận là đương nhiên. Một thời gian, vợ tôi cứ chăm chú điện thoại, nhắn tin qua lại rất thường xuyên. Đôi lúc nhắn với tôi vài câu rồi để đó. Nhiều lần tôi đọc được tin nhắn có vẻ thân mật hơn mức bình thường, tôi nói thì cô ấy cáu lên là không có gì, cô ấy không còn quan tâm nữa.
Nhiều lúc tôi khó chịu, dần dần ghen tuông khi hai người cùng nhờ mượn cô ấy 100-200 ngàn đồng nhưng cô ấy giúp người kia, còn tôi thì kệ, dần dần còn nói xấu tôi đủ thứ. Tôi nói ra thì bảo ích kỷ, xem thường vợ vì cô ấy không phải loại đàn bà như thế. Tôi cảm thấy cô đơn khi sống với người mình yêu. Thà cô ấy nói rõ, tôi chấp nhận chứ không cố chấp. Tôi cảm thấy hạnh phúc thật mong manh. Giờ dứt khoát thì không đành vì lỡ yêu nhưng tiếp tục sống thế này, chuyện ngoại tình không sớm thì muộn cũng xảy ra.
Bá Hùng |
|